FORUM LỚP 9/10
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

FORUM LỚP 9/10

»-(¯`v´¯)-»TÌNH BẠN SẼ KHÔNG BAO GIỜ PHAI NHÒA »-(¯`v´¯)-»
 
Trang ChínhPortalLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 Đừng vội buông tay

Go down 
Tác giảThông điệp
[9-10]piggy[1023]
[M]0[D]
[M]0[D]
[9-10]piggy[1023]


Nữ Tổng số bài gửi : 316
Age : 29
Job/hobbies : Ăn, ngủ, chơi,.............
Registration date : 06/09/2008

Đừng vội buông tay Empty
Bài gửiTiêu đề: Đừng vội buông tay   Đừng vội buông tay I_icon_minitimeThu Apr 16, 2009 2:32 pm

Có khi nào bạn cảm thấy mất niềm tin vào cuộc sống. Có khi nào bạn vội buông tay khi cuộc sống không mỉm cười với bạn. Có khi nào bạn vội quay đi khi cuộc sống vẫn còn điều gì để níu kéo...

Phạm Ngọc
(Bài dự thi 'Bạn và ngoisao.net')

Đó là tôi của một thời.

Chị gọi, nói một câu duy nhất: "Em ơi, bố mẹ lại cãi nhau nữa rồi!". Tôi vội quay đi, nước mắt chảy trong lòng. Tiếng khóc dường như bị kìm nén bởi quá nhiều cảm xúc, một cảm xúc vô định, mơ hồ. Buồn biết bao hả chị! Không biết bao lần.

Mẹ gọi, cũng chỉ hỏi một câu duy nhất: "Sao con không về?". Tôi lại quay đi, cố giấu những giọt nước mắt đang rơi. Mẹ ơi, con xin lỗi. Con yêu mẹ nhưng con không thể tha thứ cho bố. Đã biết bao lần con cố gắng, nhưng con vẫn mãi không thể. Bố ơi, con xin lỗi...

Đã 3 năm kể từ ngày bạn ra đi... Tôi đã quen với cảm giác một mình. Không còn bạn bên cạnh an ủi khi tôi bị những trận đòn của bố, không còn ai mắng tôi sao quá ngốc nghếch khi hành động và có những suy nghĩ thật crazy. Không còn ai chỉ cho tôi thấy rằng tôi vẫn còn một gia đình, một niềm tin và hy vọng. Tôi chán ghét và buông xuôi với tất cả mọi thứ. Cố thu mình trong cái cảm giác cô đơn và thất vọng.



Trở về nhà vào một buổi chiều mưa. Ngập ngừng mẹ nói: "... Con muốn ở với ai?". Vậy là cuối cùng mẹ cũng quyết định rồi hả mẹ? Cố trốn chạy, tôi lao ra ngoài. Mặc cho những cơn mưa xối xả, mặc cho những dòng người, xe cộ, mặc cho tất cả mọi thứ... Tôi khóc như chưa bao giờ được khóc.

Tôi sống buông thả hơn từ sau ngày ấy. Không mục đích, không lí do, không điểm tựa. Ai cũng dành cho tôi những lời khuyên. Ai cũng khuyên... mà không biết mình đang khuyên cái gì... Ừm, thì gật gù, thì lắng nghe... How can I advise myself? (Làm sao tôi có thể khuyên nhủ chính mình*)

Đã bao lần tôi muốn kết thúc cuộc sống. Đã bao lần tôi ước rằng một sáng mai thức dậy, tôi không phải đối diện với cuộc sống này nữa. Nhưng tôi lại không đủ dũng cảm để làm điều đó. Tôi sợ. Phải, tôi sợ... Để rồi cuộc sống và tâm hồn tôi cứ mãi ở trong một cái vòng luẩn quẩn; không lối thoát...

Buổi tối cuối tuần, đứng một mình trên thành tàu. Dòng nước thật trong veo, tôi như ước mình được hòa vào dòng nước ấy. Bất chợt em ngước lên hỏi: "Sao chị lại khóc?"... Ánh mắt em thật trong veo, lạ thường, ánh mắt chứa đầy thương yêu và nghị lực sống. Khóc nức nở, tôi ôm chặt em vào lòng.

Lang thang Internet vào một chiều chủ nhật. Vô tình đọc được bài viết Sự sống của bạn huongnguyen0106@yahoo.com trên báo Ngoisao.net. Một bài viết quá hay, quá xuất sắc. Có lẽ khi đọc xong bài viết của bạn, tôi đã hiểu cuộc sống là gì, tại sao phải sống. Người ta phải đấu tranh và giành lại sự sống như thế nào. Và cũng như vậy, tôi tìm được một lí do để sống.

Viết mail cho bạn cảm ơn về bài viết. Nhận được câu trả lời: "Mình vui vì bạn đã dũng cảm đứng dậy để đương đầu với cuộc sống. Cuộc sống dẫu có lúc đắng cay nhưng vẫn tươi đẹp. Cứ đi rồi sẽ tới phải không bạn?" - Phải, "và tôi cần sự sống như cuộc sống cần tôi".

Sau bài viết ấy, tôi đã thay đổi. Tôi lại trở về là chính tôi của 8 năm trước. Có niềm tin, có mục đích sống, có hy vọng. Và như vậy tôi tìm thấy hạnh phúc trong cuộc sống, tôi yêu cuộc sống, tôi yêu tất cả mọi người, tôi yêu cả chính bản thân mình. Đặc biệt tôi yêu báo ngoisao.net nhiều lắm. Tôi chăm đọc tất cả các bài viết về cuộc sống, về triết lí sống, về nghệ thuật sống. Ngoisao.net đã trở thành người bạn "đặc biệt" của tôi, gắn kết với tôi từ dấu mốc ấy.

Cảm ơn em. Cô bé vô tình trên chuyến tàu đã giúp tôi nhận ra cuộc sống.
Cảm ơn Hường vì bài viết rất hay của bạn.
Cảm ơn Ngôi Sao đã giúp tôi đọc được nhiều bài viết thật hay, thật ý nghĩ để tôi thấy rằng hạnh phúc luôn ở quanh chúng ta, ở những điều tưởng chừng như nhỏ nhặt nhất.

Cuộc sống đầy những ngôi sao may mắn, hãy cứ ước mơ, cứ hy vọng.
Rồi bạn sẽ tìm thấy hạnh phúc.

Và bạn ơi:

Đừng vội buông tay khi cuộc sống không mỉm cười với bạn.
Đừng vội buông xuôi khi cuộc sống vẫn còn điều gì để níu kéo.
Đừng vội quay đi khi cuộc sống không phải là màu hồng như bạn nghĩ.

Cuộc sống không phải lúc nào là màu hồng; cũng không phải mãi là màu đen. Với muôn màu đó mới tạo nên một cuộc sống.
Cũng giống như với muôn ngôi sao mới tạo nên một bầu trời...
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/profile-MVWmsCclc6k9kghswg1UMaCs
 
Đừng vội buông tay
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
FORUM LỚP 9/10 :: LINH TINH :: NGOÀI LỀ-
Chuyển đến